Từ thế kỷ 1
trước công nguyên phụ nữ vùng Địa Trung Hải và Ai Cập đã biết dùng
nguyên liệu thiên nhiên và cây cỏ xung quanh để làm mỹ phẩm trang điểm.
Cũng như thời nay, người xưa cũng coi da - mắt – môi là 3 tâm điểm
quyết định cho vẻ đẹp khuôn mặt. Họ dùng đá khổng tước tán mịn, chì kẽm
trắng, than hoặc bồ hóng để tô mắt, lông mày; dùng bột thạch cao và
chất antimon làm trắng da; vẽ má và môi hồng bằng củ cải đỏ, trái anh
đào …
Vào thời kỳ trung đại,
ở châu Âu đưa ra luật cấm sử dụng mỹ phẩm, thậm chí xử tội chết cho
những phụ nữ trang điểm. Tuy nhiên sang đến thời kỳ phục hưng, quan
niệm hà khắc trên đã được nới lỏng.
Giai đoạn Barocco:
Mái tóc và là chuẩn mực mơ ước của tầng lớp quý tộc và quý bà quý cô đã
nghĩ ra chất lỏng bionda để nhuộm sáng. Họ sáng tác ra nốt ruồi giả để
che đậy vùng da nhược điểm như mụn, nốt lồi lõm. Nhiều nhà nghiên cứu
cho rằng chính giai đoạn Barocco đã xuất hiện từ make-up nhưng từ thời
điểm đó đến thế kỷ 19 từ này vẫn mang ý nghĩa tiêu cực.
Phấn là sản phẩm của thế kỷ 17: Ban đầu nó chỉ được dùng cho tóc, nhà quý tộc nào trên các bức tranh chân dung cũng đội 1 mái tóc giả rắc phấn.
Thế kỷ 18,
phấn má hồng xuất hiện, được ưa chuộng và phát huy cao rất hiệu quả.
Cùng lúc đó đó người ta tìm ra cách chải gọn lông mày bằng những mẩu da
thú sợi cứng.
Đầu thế kỷ 19,
chủ nghĩa lãng mạn tràn vào phong cách trang điểm. Phụ nữ đồng loạt
đánh mặt màu trắng nhợt, họ quan niệm làn da xanh xao mới đúng là vẻ
đẹp nữ tính yếu đuối … Máy ảnh và máy quay phim ra đời, lịch sử điện
ảnh khởi động và đây cũng là giai đoạn sôi động nhất của nghệ thuật
trang điểm.
Đầu thế kỷ 20,
chị em phụ nữ bối rối trước một biển những sáng kiến của ngành mỹ phẩm
trang điểm: nền lớp mỏng và phấn má hồng phớt, tông bóng mắt nhiều màu,
bút chì kẻ viền cho mắt sâu hơn, lược chải mi đen và cong, son màu mọng
làm thành những cặp môi búp bê.
Trong thập kỷ 30, phim màu đòi hỏi kỹ thuật hóa trang phải nâng lên một bậc cao hơn hẳn để tạo hiệu quả tinh tế cho các góc độ quay cận cảnh.
Anh em nhà Revon đã sáng
chế ra thuốc sơn móng tay - chỉ với một màu đỏ ớt và không được bền màu
lắm. Tuy nhiên chất lượng sơn móng tồi không thể can được làn sóng mốt
sơn móng của chị em khắp các tầng lớp. Ngay sau đấy một thời gian ngắn
hãng mỹ phẩm Revlon đã ra đời.
Phấn má hồng làm tiếp
vai trò lịch sử của mình, có một vài hãng còn đưa ra tông má hồng màu
xanh da trời, làm rộ lên mốt má phớt xanh và trong như pha lê. Người ta
cảm thấy ưa nhìn hơn trong các cặp mày lượn vòng cung và màu môi đỏ ớt
mọng trở thành mỹ phẩm hot số 1.
Thập kỷ 40 được đánh dấu bằng tông màu nhũ phát sáng do chuyên gia trang điểm Raugulu sáng tạo ra.
Trôi qua 1 thập kỷ nữa,
các hãng mỹ phẩm cùng lúc tung ra lựa chọn phong phú cho các tông màu
mắt. Người ta phát hiện ra đánh mắt với 2-3 tông pha sẽ đẹp và tự nhiên
hơn. Các hộp bóng mắt 2 tông hồng - xanh, be - lá cây … bán rất chạy.
Đã có người biết cách tô màu nhẹ cả viền mi dưới, má hồng chỉ đánh trên
đỉnh gò má. Son màu cam, gạch non đã xuất hiện trong giới trang điểm
sành điệu.
Brigitte Bardot - vẻ đẹp của thập niên 60 |
Thập kỷ 60
là giai đoạn trì trệ của trang điểm vì chị em chuyển sang kiểu đánh nền
và phấn compact lớp dày làm khuôn mặt cứng giống nặt nạ. Diễn viên
huyền thoại Brigitte Bardot đã thổi vào mốt một luồng gió mới với phong cách trang điểm ánh nhũ.
Cả châu Âu làm theo thần
tượng sexy của mình - họ ăn mặc giống cô, chải tóc bồng như cô, kẻ viền
mắt đan sẫm, chải mi dày, tô nhũ trắng ngọc trai trên bầu mí, đặc biệt
đuôi mắt kẻ chì kéo dài và hắt ngược lên. Làn môi viền chì tông hơi
chênh, đôi khi tô son chờm ra ngoài viền để môi mọng và nũng nịu hơn.
Thời trang phải tôn thời Brigitte vì tất cả những sáng kiến của bà đã
tạo bước ngoặt khổng lồ cho lịch sử làm đẹp phụ nữ.
Thập kỷ 70,
nghệ thuật trang điểm bước vào con đường thênh thang và uyển chuyển
hơn. Trên sàn diễn các người mẫu bước ra với mầu má nhũ đồng, nhũ cam,
hồn nữ hoàng …, đến cuối thập kỷ người ta quay lại với má hồng thắm.
Màu mặt hot nhất là bột nhũ tông xanh da trời, xanh lá nhạt và tím
phớt.
Lông mày tiếp tục dáng
mảnh như thời đầu thế kỷ, các chuyên gia bình luận đây là quy tắc bảo
thủ nhất của lịch sử trang điểm vì cả gần 1 thế kỷ mà người ta không
nhận ra “cặp lông máy rậm tự nhiên sexy hơn rất nhiều”.
Thập kỷ 80 bùng
nổ cơn lốc màu sặc sỡ, người trang điểm hào hứng với các tông rực rỡ
nhiệt đới – màu da cam, xanh ngọc lam, tím gắt, hồng mười giờ, xanh
coban …. không một ai nghĩ đến tông pastel lịch lãm.
Thập lỷ 90,
thời của những người đẹp dáng thể thao, màu nhẹ nhàng tự nhiên xuất
hiện như một nhu cầu, số đông ưa dùng tông nâu – be. Mascara và son
không trôi là mặt hàng mới có tác động mạnh đến người tiêu dùng. Đã có
những mỹ phẩm cao cấp đạt mức độ tinh tế như phấn và nền trong suốt làm
cho khuôn mặt mềm mại không khiếm khuyết.
Cuối thế kỷ 20,
người phụ nữ độc lập không còn chạy theo trào lưu màu sắc của số đông
nữa. Họ tự chọn cho mình tông màu tôn nét đẹp và quan trọng là cá tính
được khẳng định.
Và phong cách trang điểm của phụ nữ cuối thế kỷ 20 |
Thế nhưng lịch sử của mỹ phẩm
vẫn đang được viết tiếp vì nó vẫn tạo nên những điều kỳ diệụ cho sắc
đẹp và cả số phận phụ nữ. Bạn có tin không, nếu trang điểm hiệu quả, 1
phụ nữ từ điểm 4/10 có thể tới điểm 7-8/10.